Những bước đầu tiên trên con đường “trồng người”
Tiếng Anh cứ đến với tôi như một cái duyên vậy. Hồi bé đi học cứ mở cuốn sách “English” ra là mắt lại đòi đi ngủ, bây giờ ra trường các bạn nhỏ lại gọi mình là “Teacher Lucy” ở LEOGO. Nghĩ lại cũng thấy hơi ngược một chút. Nhớ hôm nào đi dạy mang theo tâm trạng có chút tò mò, có chút băn khoăn, và mang chút hồi hộp.
Có lẽ là công việc chọn người, và cứ thế tôi đến với nghề dạy học ngay sau khi tốt nghiệp. Quãng thời gian đồng hành cùng LEOGO tôi có thêm rất nhiều thứ. Những người thầy mới, những anh chị đồng nghiệp dễ thương, nhìn những cô cậu học trò đang giỏi lên từng ngày.
Những thử thách mới cùng LEOGO
Và nếu hỏi ai đó hỏi tôi điều đáng nhớ nhất khi đồng hành ở đây? Có lẽ đó là ngày tôi luân chuyển nơi làm việc. Đó là một ngày trời thu, thời tiết khá đẹp. Nhận tin mình sắp qua cơ sở mới. Trong tôi vừa vui, vừa có chút tiếc nuối. Vui vì sẽ có cơ hội làm việc, và trải nghiệm môi trường mới. Nhưng tiếc nuối vì mỗi ngày tiếp theo sẽ không còn ngồi làm việc chung với những người anh chị đã đồng hành từ những ngày đầu tiên. Và đặc biệt tạm xa các gương mặt đáng yêu mỗi khi vào lớp.
Tự nhiên hôm đó mình cảm thấy như thiếu đi cái gì đó khó tả. Lúc đó tôi mới hiểu “Tại mỗi thời điểm sẽ có những cơ hội mới đến với bạn. Những thứ diễn ra hàng ngày là những điều chúng ta nên trân trọng nhất!”.